“NHÌN” và “THẤY”

Hoa hướng dương

luôn hướng về ánh sáng

Mình đã từng tự hỏi bản thân liệu mình sẽ sống như thế nào khi cuộc đời này chỉ có một lần để sống? Mình cần làm gì để co từng khoảnh khắc trôi qua trong cuộc đời mình thật giá trị và ý nghĩa? Và câu chuyện mình sắp kể sẽ một phần trả lời cho câu hỏi từ bản thân mình.
Mình vừa xem lại các số “Have a sip” của Vietcetera. Trong tập “Cuộc đời này chỉ có một lần để sống” – Bà Xuân Phượng. Bà là nhà văn, nhà làm phim là tác giả của hai cuốn hồi ký Áo dài và Gánh gánh gồng gồng.
Thực sự qua tập này mình mới được biết nhiều hơn về cuộc đời bà cũng như từng giai đoạn khác nhau của đất nước. Mỗi lời bà nói khiến cho mình suy ngẫm rất nhiều về công việc và ước mơ. Mình rất ngưỡng mộ bà không ngừng thay đổi công việc nhưng sự nhiệt huyết vẫn không hề thay đổi. Ở cái tuổi 93 nhưng bà tiếp tục theo đuổi đam mê làm những điều mình thích và không để rào cản tuổi tác cản bước chân của bà. Trong cuộc trò chuyện giữa bà và MC Thùy Minh có rất nhiều điểm đáng để thế hệ trẻ như mình phải học hỏi và một điều khiến mình vô cùng ấn tượng, nhớ mãi và như lời thức tỉnh cho mình vậy.
Khi ấy chị Thùy Minh hỏi bà rằng trải qua nhiều chuyện thăng trầm như vậy làm sao bà có thể nhớ hết được? Lúc chị hỏi mình cũng khá tò mò làm sao bà có thể hay như vậy trong khi mình thì rất mau quên mọi chuyện dù mình còn khá trẻ và chưa trải qua nhiều chuyện. Hơn nữa, mình đã được học ở môn Khoa học và cuộc sống bộ não của con người không phải là nơi lưu trữ thông tin, nếu không ghi chép và luyện tập thường xuyên sẽ rất mau quên. Vậy bà đã làm sao nhỉ?
Bà đã chỉ trước khi muốn ghi nhớ vấn đề gì thì chúng ta phải hiểu hai chữ “NHÌN” và “THẤY”. Chúng ta không chỉ “NHÌN” mà chúng ta còn phải “THẤY”. Nếu như “NHÌN” mà không “THẤY” thì dù chúng ta cố gắng ghi nhớ một sự việc nào đó đều sẽ rất mau quên. Ví dụ, khi nhìn một bông hoa ta sẽ thấy vẻ bên ngoài của nó đẹp và rạng rỡ biết bao. Nhưng chúng ta còn phải thấy đằng sau vẻ đẹp ấy là bao nhiêu công sức của mọi người vun trồng ra nó.
Mẹo của bà tuy nhỏ nhưng có sức mạnh vô cùng to lớn. Nó như nhắc nhở mình rằng khi chúng ta hiểu được gốc rễ của vấn về việc ghi nhớ nó sẽ không còn khó khăn.
Mình đang thử áp dụng phương thức này để quan sát cuộc sống đang diễn ra của mình thật sinh động. Hơn nữa, còn để mình hiểu rõ cuộc sống này còn nhiều điều đáng quý chỉ do mình chỉ “NHÌN” mà chưa “THẤY” được vẻ đẹp bên trong.